About me

I call myself a writer, sometimes.


2.1.14

Lời cho năm mới

 "I see this life like a swinging vine."

For one moment you could be the happiest person in the world and very soon, you turn into someone miserable and pathetic. That's life!  One cannot be either happy or devastated forever so always prepare for the worst and keep calm when you're happy. You may have a bad day, bad month or even a bad year but don't let it stop you from hoping, wishing and planning.
Bạn tôi ơi, người ta so sánh về cuộc đời bằng nhiều cách lắm. Ông sếp cũ 65 tuổi ngày xưa của tôi nằng nặc bảo rằng cuộc đời là một trò chơi roller coaster, đi lên rồi đi xuống. Ông già và bảo thủ nên không chấp nhận những so sánh khác về cuộc đời. Có người sẽ bảo cuộc đời như trò đùa, trò hề, trò khỉ... thôi thì chẳng thiếu trò gì hết. Ở tuốt tận trời Tây One Republic cũng ngân nga rằng: "I see this life is like a swinging vine" cơ mà. 

Nói cho cùng thì tất cả cũng chỉ để nói rằng cuộc sống có lúc này lúc kia. Những lúc hạnh phúc ngập tràn tôi vẫn mơ hồ nhận ra sắp tới chắc chắn mọi thứ có thể đi lệch đường ray, rất NHANH và KHÔNG NGỜ TỚI. Tương tự với những thời khắc khó khăn nhất, bi kịch nhất tôi vẫn tự bảo mình ừ thì hôm nay xui thì ngày mai nó phải khác, không thể cứ tệ mãi được đâu Phương. Chỉ cần nắm được cái quy luật này cảm thấy mọi thứ trở nên dễ đoán, đơn giản và nhẹ nhàng hơn nhiều. Đó là cái hay mà cũng rất đáng sợ của cuộc sống. Nhưng chấp nhận đi, nó làm cuộc đời chúng ta mắc cười và mắc khóc hơn nhiều, đáng xem hơn nhiều, đúng không?

Ai có những khoảng thời gian tệ hại, những khi sai lầm (tất nhiên ta đâu phải thánh, à mà cả thánh cũng phải sai đôi lần). Nhưng tại sao để những chuyện đó ngăn chúng ta tiếp tục hy vọng và yêu thương? Có thể đời không đối xử với ta như ta mong muốn nhưng đừng vì thế mà ngược đãi bản thân, đừng mong mình trở thành người khác vì biết đâu người khác cũng đang muốn như mình? 

Cuộc đời đẹp mà cũng ngắn lắm, Xuân Diệu chẳng từng bảo: "Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lạị. Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi"... là ông cũng ý thức được cái hữu hạn của đất trời rồi. 

Bạn tôi ơi, khi đọc được mấy câu chữ "giảng đạo" nghe rất đao to búa lớn, rất "sến" này, bạn phải biết là tôi đang "gồng" dữ lắm đó. Bạn biết con Phương viết ra được những lời này là nó đang cảm xúc dạt dào dữ lắm. Tôi muốn nói với bạn mình thật nhiều, muốn chúc bạn mình thật nhiều nhưng bị kẹt giữa những lời chúc mừng năm mới na ná nhau từ hai ngày nay nên đầu óc hoàn toàn không sáng suốt để nghĩ ra một câu đàng hoàng tử tế cho đến bây giờ khi suy nghĩ tới cái hữu hạn của không gian, của thời gian, của con ngườ. 

 Vậy nên bạn tôi ơi, từ những người tôi thường nói chuyện như thằng Khoa, con mập Hồng Anh, con Kat mít ướt, con An "tự kỷ",  má Huê, cô Bailey hay ăn hàng, con Dung, Nguyên, Trang tới những người tôi chẳng có cơ hội tiếp xúc nhiều mà không thể kể hết ở đây được, tôi chúc bạn lúc nào cũng cân bằng! Cân bằng để biết rằng cuộc đời bọn mình cũng có thể so sánh với đồ thị hình sin nữa, hôm nay chúng mình ở đáy thì chắc chắn ngày mai chúng mình phải LÊN!


Chúc mừng năm mới, những người tôi yêu!

So my dear dear friends, I wish you always have your balance.